NÀNG.


 
Nàng đến với cuộc đời tôi như một món quà quý giá mà Thượng Đế ban tặng. Nàng đến không bất ngờ, như ca từ của bản nhạc Trịnh Công Sơn: “Tình yêu như trái phá con tim mù lòa…”, nàng cũng không đến mãnh liệt tựa “Tiếng sét ái tình” như người đời thường ví von, nàng đến như áng mây trắng, nhẹ nhàng trôi vào bầu trời tâm hồn tôi, dừng lại, thong thả trút xuống những giọt ân cần, yêu thương, thấm đẫm và lắng sâu vào con tim cằn cỗi, làm tình yêu tôi bùng phát mãnh liệt. Và cũng từ đó, “Nàng” là nguồn cảm hứng cho những vần thơ vụng dại của tôi ra đời.

Xin chia sẻ với bạn đọc một chút ít kỷ niệm cuộc tình tôi với nàng qua những vần thơ đơn sơ, mộc mạc.
Nàng xuất hiện lần đầu tiên trong cuộc đời tôi vào một buổi sáng mùa đông. Bước lên bục đọc Thánh Thư, với một dáng điệu khoan thai, nhẹ nhàng trong chiếc áo dài màu đen, nàng đã làm tôi chú ý và tâm hồn tôi xao động: 
 

Lần đầu tiên gặp em 

Trên bục giảng giáo đường 

Mái tóc huyền buông thả 

Ánh nắng vàng vương vương. 

 

Giọng đọc em thong thả 

Mang âm điệu êm đềm 

Tâm hồn anh rộn rã 

Trong tiếng đàn êm êm 

 

Gió lùa qua khung cửa 

Xôn xao mái tóc huyền. 

Anh thấy lòng bỏng lửa 

Theo nhịp đập tim ngân. 

 

Em như Thiên Thần nhỏ 

Giáng thế giữa mùa đông 

Tâm hồn anh để ngỏ 

Em có vào hay không?...


Lễ tan, nhìn theo bóng dáng nàng khuất dần cuối sân giáo đường,lòng tôi tự hỏi: “Lòng anh đang để ngỏ, em có vào hay không?” Và Nàng đã đi vào hồn tôi thật sự, vào lần đầu tiên tôi đến thăm nàng cùng với bạn bè. Ánh mắt thẳng thắn, nụ cười duyên dáng, giọng nói nhỏ nhẹ và cử chỉ ân cần của nàng đã làm lòng tôi xao động.


 Em nghĩ gì: lần đầu tiên anh đến

Thăm cô nàng ưa màu áo “trời đêm” 

Để ngắm nhìn mái tóc thật thân quen 

Đã một lần in vào trong trí nhớ. 

 

Tâm hồn anh như cửa trời rộng mở 

Đón tình yêu - tựa cánh én mùa xuân 

Và ngỡ như hương Xuân đến thật gần 

Rộn niềm vui cho đất trời tan vỡ. 

 

Lần đầu tiên em còn nhiều bỡ ngỡ, 

Dáng thẹn thùng thắm đỏ cả má môi 

Anh chợt nghe dạ xao xuyến bồi hồi 

Khi em nở nụ cười tươi rạng rỡ. 

 

Em có nghe sâu trong từng hơi thở 

Tiếng thời gian và nhịp đập con tim 

Thoáng ngại ngùng trong giây phút lặng im 

Niềm vui đến trào dâng tràn cuộc sống… 


Như những đợt sóng tràn bờ, niềm vui đến ngập đầy trong tâm hồn tôi, khi tình yêu vừa chớm nở. Cũng như những cuộc tình của bao nhiêu cặp tình nhân khác, tôi và nàng cũng một thời rạo rực yêu thương, cũng quắt quay nỗi nhớ và cũng có những lần hò hẹn, rong chơi trong tình yêu nồng thắm. Bao nhiêu kỷ niệm cho một thuở mới yêu nhau: những chuyến đi chơi chung với bạn bè trong tình yêu và tình bạn, những đêm hò hẹn dưới ánh trăng huyền hoặc trong vườn sau nhà nàng hay những lần bên nhau in sâu dấu chân trên cát mềm, biển vắng. Những kỷ niệm dấu yêu đó vẫn luôn tìm về trong tâm hồn tôi:


Nắng xuân vàng nhẹ trôi trên biển rộng

Sóng thì thầm hát những bản tình ca

Mây trời hồng, biển xanh thẳm bao la

Anh bên em đón niềm vui - ước vọng.

 

Anh bỗng thấy không gian như rạo rực

Thổi gió nồng cho làn tóc em bay

Má em hồng, anh chợt thấy ngất ngây

Trong hương sắc của người yêu bé nhỏ.

 

Bãi Long Hải trời trong xanh, biển rộng

Bờ cát dài in những bước chân êm.

Đi bên em lòng anh thấy êm đềm

Trong nắng ấm: Tình Yêu và Hạnh Phúc.

 

Ghé vai anh em thì thầm nho nhỏ

Mong thời gian đừng vội sớm qua nhanh

Để giữ thêm những giây phút yên lành

Của tình yêu bên biển xanh Long Hải...

 

Rồi sự ngọt ngào, nồng nàn của tình yêu cũng đã đến với tôi và nàng trong một đêm trăng sáng với nụ hôn đầu đời trong luống cuống, vụng về:


Nụ hôn đầu tiên dành cho em

Bằng cả trái tim, cả tâm hồn

Trọn vẹn tình yêu và ước vọng

Trái ngọt Thiên đường tuổi lớn khôn.

 

Không gian như chết lặng

Run rẩy trong cơn say

Thời gian như lắng đọng

Tâm hồn ta bay bay.

 

Xôn xao niềm vui đến ngập hồn

Trong từng hơi thở - nhịp tim ngân

Trong từng ánh mắt nồng tình ái

Cho tình bay vút giữa thinh không.

 

Ngọc Thủy lòng anh, em có hay

Rượu nồng chẳng uống mà anh say

Và trong đáy mắt người yêu nhỏ

Anh thấy đất trời cũng chuyển xoay...

 

Tình yêu và nỗi nhớ càng bộc phát mãnh liệt hơn khi tôi và nàng đã có những giây phút chia xa. Tiễn nàng lên đường trong nỗi buồn vương vấn, bịn rịn, lòng tôi tự hỏi:


Ngày mai khi ra đi

Em có buồn không hở? 

Trong nhịp tim, hơi thở

Có hồn anh hay không?

 

Bình Giã lòng buồn lắm

Khi tiễn em ra đi

Trong giây phút chia ly

Có một người than thở.

 

Có xao xuyến nỗi lòng

Đôi mắt có long lanh

Khi vòng xe chuyển bánh

Đưa em vào xa xăm?.

 

Có một người mong nhớ

Bóng dáng em từng đêm

Còn đâu phút êm đềm

Cho những ngày mong nhớ...

 

Rồi từng đêm, nỗi cô đơn trống vắng ùa về tràn ngập hồn tôi khi không được nhìn thấy nàng. Nhịp buồn xa cách như một đoản khúc tình yêu với những cung bậc trầm lắng cho mỗi mười lăm ngày xa vắng:


Mười lăm ngày xa cách

Mười lăm nỗi nhớ thương

Mười lăm đêm thao thức

Trong hoang vắng mênh mông

 

Mưa rơi gọi sầu lên

Trăng mờ dệt nhung nhớ

Cho nỗi buồn than thở

Trong tiếng đàn đêm đêm.

 

Đi rồi - em biết không?

Bình Giã buồn hiu hắt

Khói sầu mờ cay mắt

Những điếu thuốc từng đêm.

 

Anh thầm gọi tên em

Ngọc Thủy của lòng anh

Và trong giấc mộng lành

Bóng em về rạng rỡ...

 

Rồi tình yêu của tôi với nàng đã có chung một đáp số: Đám hỏi.

Ngày tôi đến kết giao với nàng, trận mưa đầu mùa ào ạt đổ ập xuống ngăn lối và dai dẳng kéo dài sự đợi mong giờ phút quan trọng của cuộc đời tôi với nàng:


Có phải “Ngọc Thủy” tên của em

Là nàng ái nữ của Thiên Hoàng

Mà sao ngày cầu hôn anh đến

Trời đổ mưa rào ngăn lối đi?

 

Có phải em là những áng mây

Hồn anh là gió - thổi mây bay

Hợp thành hạnh phúc nồng tình ái

Tưới gội trần gian cho đắm say

 

Có phải vì em hay “ướt mi”

Nên trời đổ giọt lệ sầu bi

Khóc người con gái hay buồn ấy

Sắp phải chia lìa để vu quy.

 

Ơi người yêu nhỏ của lòng anh!

Dù cho bão gió giữa trời xanh

Hay là gian khó ngăn ngõ lối

Anh vẫn tìm em dệt mộng lành....

 

Và cuối cùng cho một tình yêu là những nét chữ ngoằn ngoèo nối kết nhau như sợi dây cột chặt tình yêu và cuộc đời tôi với nàng trong hân hoan, hạnh phúc:


Anh kết tóc xe duyên cùng em

Cho say thêm giấc mộng êm đềm

Cho hồn rộn lên niềm vui mới

Cuộc sống dâng trào như sóng lên…

 

Cho trọn nghĩa yêu đương

Tròn giấc mộng Thiên Đường

Cho tình yêu bền chặt

Như sóng, nước đại dương...

 

Nét chữ nằm nghiêng nghiêng

Viết lên những ước nguyền

Suốt đời ta chung thủy

Tròn một mối tơ duyên.

 

Những kỷ niệm của thuở đầu yêu nhau luôn như là những ngọn nến hồng sưởi ấm, thắp sáng tình yêu và là những bông hoa ươm nồng, tô thắm cuộc sống của tôi và nàng. Mỗi lần có muộn phiền vì nhau, những kỷ niệm này lại tìm về tràn ngập lòng tôi và đẩy lui, xóa nhanh những giận hờn để cho yêu thương lại tiếp tục nồng cháy trong tôi.

 

Hoàng Hương

Cali 04 -2012

Nhận xét

  1. Lãng mạn quá xá trời 😊😊😊

    Trả lờiXóa
  2. Cô gái trong hình thật bá cháy. Giang hồ hiểm ác, không chừng có anh lại tìm cách làm quen 🤣

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thầy Tôi

Một Lần Ăn Cắp Vặt