NGƯỜI DƯNG.

 


Có một người gọi là chồng, là vợ
Là “người dưng” đến tự chốn nơi nao
Cho niềm thương nỗi nhớ mãi dâng trào

Cho hạnh phúc thấm sâu vào cuộc sống….


Người dưng ơi! Đời là vùng biển rộng

Hãy cùng nhau vùng vẫy thoả ước mơ

Cùng bên nhau gom góp những mong chờ

Xây hạnh phúc thành thiên đường tình ái.


Người dưng ơi! Ta bên nhau mãi mãi

Đoạn đường đời cùng một lối chung đôi

Để yêu thương nồng thắm đẫm góc trời

Để hồn ta dạt dào niềm thương nhớ.


Bên “ người dưng” tâm hồn ta rộng mở

Đón ân tình từng giọt ngọt yêu thương

Dù gian nan giăng mắc vạn nẻo đường

Ta sẽ mãi cùng “người dưng” sánh bước.


Người dưng ơi!

Người dưng ơi!


Hoàng Hương.

Cali vào Thu 2024

Nhận xét

  1. Tình quá xá !

    Chẳng biết tác giả khi lấy vợ có thề trên nhà thờ :

    Tôi ... xin nhận em ... làm vợ, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với em, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, lúc bệnh hoạn cũng như lúc khỏe mạnh, để yêu thương và rửa mông cho em mọi ngày suốt đời tôi.

    kakaka

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có chứ! Và sẽ giữ cho trọn lời thề cho đến ngày nhắm mắt xuôi tay mới là người “quân tử”😀

      Xóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thầy Tôi

Một Lần Ăn Cắp Vặt